您现在的位置是:乌焦巴弓网 > 百科
Thanh Niên và tôi: Khi một tờ báo trở thành ký ức của một đời người
乌焦巴弓网2025-11-23 07:37:58【百科】9人已围观
简介Một tinh thần rất riêng ở Thanh NiênTôi còn nh̕ telegram官网下载
Một tinh thần rất riêng ở Thanh Niên
Tôi còn nhớ rất rõ ngày 18.11.2022 diễn ra buổi trao giải cuộc thi viết Nghĩa tình miền Tâytại TP.Cao Lãnh,ênvàtôiKhimộttờbáotrởthànhkýứccủamộtđờingườtelegram官网下载 Đồng Tháp cũ (nay là P.Cao Lãnh, Đồng Tháp). Trời miền Tây hôm ấy xanh hiền như lòng người, gió bờ sông thổi nhẹ, mang theo mùi phù sa như những câu chuyện tôi đã viết về vùng đất này. Tôi được xướng tên ở giải nhì với bài Giải pháp "cứu" bờ biển Đồng bằng sông Cửu Long.Khi đó, điều làm tôi nhớ mãi là khoảnh khắc được gặp 2 người mà tôi luôn kính trọng: cố giáo sư Võ Tòng Xuân và nhà văn Nguyễn Ngọc Tư.

Tác giả bài viết gặp giáo sư Võ Tòng Xuân tại lễ trao giải Nghĩa tình miền Tây năm 2022
Ảnh: BTC
Giáo sư Xuân - học giả lớn của đồng bằng - nắm tay tôi thật chặt và nói: "Viết về nông dân, con phải thương họ". Còn chị Nguyễn Ngọc Tư - bằng ánh mắt hiền và giọng nói nhẹ hều đặc sánh miền Tây - khẽ bảo: "Viết để thương hơn đất này nghen em". Hai câu nói ấy trở thành lời nhắc nhở âm thầm để tôi tiếp tục viết, tiếp tục suy nghĩ về xã hội bằng cái tâm trong, tử tế hơn. Thực sự, nếu không dự thi và đoạt giải, tôi và nhiều tác giả, độc giả khác sẽ khó có cơ hội gặp những con người tuyệt vời như vậy.
Báo Thanh Niênđã cho tôi cơ hội được lắng nghe và truyền đi những điều đẹp đẽ mà tôi may mắn chứng kiến.
Một năm sau, tôi lại có dịp đồng hành cùng tờ báo qua cuộc thi Tiết kiệm điện thành thói quen. Bài Ông giảng viên tiết kiệm điệncủa tôi đoạt giải khuyến khích, nhưng điều khiến tôi xúc động nhất là những tin nhắn từ độc giả: "Đọc bài của anh xong, tôi tắt bớt một bóng đèn"; còn con tôi hỏi: "Tại sao người thầy trong bài lại tiết kiệm như vậy?", và tôi đã có thêm câu chuyện để dạy con.
Khi những câu chữ mình viết ra có thể chạm đến đời sống của ai đó - dù chỉ một chút - đó là cảm giác rất đặc biệt. Nó khiến tôi tin rằng một tờ báo không chỉ là kênh truyền thông, mà còn là mảnh đất để gieo những hạt giống nhỏ, những thay đổi âm thầm mà thời gian mới thấy được.
Và Thanh Niên, nhiều năm nay, chính là một "mảnh đất gieo mầm" như vậy. Thực sự, tôi nhìn thấy một tinh thần rất riêng ở Thanh Niên: trẻ, trong, tràn đầy nhuệ khí, và luôn hướng về cộng đồng.
Một tờ báo chỉ có thể đi đường dài khi giữ được trái tim
Báo chí không chỉ để thông tin. Báo chí, khi làm đến nơi đến chốn, còn để xoa dịu.
Với một người viết như tôi, Thanh Niêncòn là nơi để gửi gắm những suy nghĩ, trăn trở về đời sống. Không phải tờ báo nào cũng đủ rộng mở để đón nhận những bài viết chính luận mang nhiều đề xuất, kiến nghị; nhưng Thanh Niênđã tạo được một môi trường mà người viết cảm thấy mình được lắng nghe và tôn trọng. "Viết để nói điều mình tin đúng" - tôi học được điều ấy từ chính tinh thần của những người làm báo ở đây.

… và gặp nhà văn mình mến mộ - chị Nguyễn Ngọc Tư
Ảnh: BTC
Tôi trân trọng Thanh Niênvì sự chuyên nghiệp của báo: từ cách tổ chức cuộc thi, trao giải, đến cách giữ liên lạc với tác giả. Hơn thế, tôi trân trọng năng lượng trẻ trung của những phóng viên luôn có mặt ở tuyến đầu tin tức. Họ đi vào lũ lụt, vào vùng sạt lở, vào bệnh viện, vào từng nơi người dân cần tiếng nói. Nhìn những hình ảnh ấy, tôi hiểu thêm vì sao nhiều bạn đọc chọn tin vào tờ báo này.
Nói về "Thanh Niênvà tôi" thật ra, đó là câu chuyện giữa một người đọc và một tờ báo đã đi cùng tôi qua nhiều giai đoạn. Khi còn trẻ, tôi đọc để mở rộng tri thức. Khi trưởng thành, tôi đọc để hiểu xã hội. Khi làm nghề viết, tôi đọc để học cách chọn góc nhìn, cách đặt câu hỏi, cách nói thật mà vẫn nhân ái. Và khi tham gia các cuộc thi của báo, tôi học được cách viết bằng trách nhiệm với cộng đồng.
Thanh Niêngiúp tôi nhận ra một điều: Viết không chỉ là hành động cá nhân. Viết là hành động hướng về tha nhân. Và, viết là chọn đứng về phía những điều đúng đắn.
Bây giờ, khi ngồi viết cho cuộc thi này, tôi bỗng thấy mình như đang viết một lá thư gửi người bạn cũ - người đã đồng hành cùng tôi bằng những cách rất đẹp.
Một tờ báo sẽ không thể tồn tại lâu nếu chỉ dựa vào kỹ thuật làm báo. Một tờ báo chỉ có thể đi đường dài khi giữ được trái tim. Và Thanh Niênđã giữ được trái tim ấy không chỉ trong mỗi bài viết, mà trong mỗi chương trình thiện nguyện, mỗi cuộc thi, mỗi câu chuyện người trẻ làm điều tốt.
Tôi nghĩ về mình của năm 2022, đứng dưới sân trụ sở UBND tỉnh Đồng Tháp, tay run nhẹ khi cầm giấy chứng nhận. Tôi nghĩ về buổi chiều đọc được tin bài của mình được đăng lần đầu. Tôi nghĩ về những mốc nhỏ mà tờ báo đã lặng lẽ đánh dấu trong hành trình sống và viết của tôi. Và tôi hiểu: Có một phần tuổi trẻ của tôi nằm trên những trang báo Thanh Niên.

很赞哦!(37)
上一篇: 新标四分类垃圾桶亮相昆明经开区
下一篇: 初三议论文:谈诚信 18
相关文章
- 喵星猎人最新兑换码大全 喵星猎人手游礼包码2024一览
- 《特工皇妃之楚乔传》热拍 鑫垚加盟飙演技
- 痛风让人痛不欲生?这4个因素是导致痛风的“罪魁祸首”,需警惕
- Lamine Yamal bỏ tuyển Tây Ban Nha, vui thâu đêm với các cô gái
- 大乐透头奖3注1000万2注追加 山西或爆3600万
- win2003序列号大全
- 厦门品信汽车用品制造有限公司太原办事处
- 高三女生周日在校坠亡,多方回应
- มทภ.3 ลงพื้นที่แม่สอด สั่งตรึงกำลังแนวชายแดน หลังกระสุนจากเมียนมาร์ตกฝั่งไทย
- system idle process是什么进程?







